THƯ NGỎ 2023
Kính thưa các bạn,
Năm nay là 2023, sau hơn 10 năm thực hiện blog này, tôi đã viết lại Thư Ngỏ vì đọc lại cái trước đó tôi thấy không thích lắm nhưng tiếc tâm sức nên giữ lại ở cuối trang mà không xóa đi.
Quý bạn đến đây để tìm đường Tu, vậy Tu là sao vậy? chính xác nghĩa nó là Tu Bổ Sửa Chửa. Tu Sửa lại để trở lại với hồn nhiên tánh lúc sơ sinh. Càng lớn chúng ta càng nhiễm trần, học đủ mọi tánh hư tật xấu, vì vậy chúng ta xa dần với cửa đạo. Vậy, tu sửa lại để trở về với sự hồn nhiên vô tư tức là trở về nguồn, là giải thoát rồi đó. Các bạn hỏi chứ vô tư là sao? thì mọi người hãy học lại nơi con trẻ rồi tùy trình độ mà hiểu. Tâm Không là ở đó. Đừng chạy theo ai, đừng lý luận sách vở kinh sách và triết lý nhiều quá sẽ khùng đó các bạn ơi. Cái học ở đời, ngay cả kinh sách chỉ làm các bạn xa dần cái bạn muốn đi tìm. Lục Tổ Huệ Năng là người không biết đọc biết viết, hãy suy gẫm việc này.
Chúng ta càng lớn càng nhiễm trần, càng ngày càng xa dần Thiên Quốc. Jesus đã từng phán rằng "...Ta nói cho các ngươi một sự thật, trừ ra các ngươi thay đổi và trở nên như con trẻ, các ngươi sẽ không bao giờ vào được Nước Trời" (Mathew 18:3)
Các bạn muốn sửa lại con người mình thì ở đây tôi xin cống hiến một phương pháp để bạn tự sửa tự tiến. Các bạn cứ theo 3 pháp mà làm, rồi tùy theo bạn "hư" cỡ nào thì dày công mà sửa lại. Làm theo 3 pháp là sửa lại tánh tình qua Soi Hồn là trị Tâm Bịnh, rồi Pháp Luân Thường Chuyển là đem nguyên khí vào bồi bổ cơ thể, tiêu diệt độc khí độc trùng, môn này trị Thân Bịnh. Phải dày công mà làm thì chắc chắn có kết quả tốt. Phải kiên trì, dày công mà làm vì nghiệp ai cũng dày lắm, phải kiên nhẫn mà bào. Khi Nghiệp nhẹ rồi thì sẽ Ngũ Khí Triều Ngươn, Tam Huê Tụ Đảnh.
Hành một thời gian, được sức khỏe tốt, tánh tình bớt khùng, thì cứ giữ đó mà đi. Cái Pháp này nó tiến vô cùng, nó không dừng chân. Nó tiến theo tâm tánh và trình độ các bạn. Tâm linh và Thể chất càng thay đổi, cái Pháp nó cũng thay đổi để đưa bạn đi cao hơn.
Các bạn đang tu trong rừng già xã hội, các bạn sẽ được thử thách trong từng giờ từng phút. Rớt thì làm lại, 6 tháng sau thi nữa. Không đến nỗi nào tan tành nếu bị thử toàn diện và một lượt như Thích Ca trong giai đoạn cuối. Các bạn sẽ vượt qua từng chút từng chút, từng giờ từng phút trong suốt cuộc đời mình. Khi gom lại các môn như tham dục, tham ăn, gian dối, tham lam, ghen ghét, mê chấp... không còn nữa là các bạn đã hoàn tất. Nhiều người đã đắc rồi mà không biết.
Đời mới học kinh mới, học cái văn minh đã được cài trong bản thể mỗi người, tức là học kinh sống. Kinh mạch sống động, nhanh lẹ, trật tự, hồn nhiên. Các bạn là báu vật của Càn Khôn, là Linh Thể Vĩ Đại. Hãy giữ đó mà đi thì ngày vinh quang sẽ về với các bạn.
Phan Minh Tiến (Starboy)
7/2023
THƯ NGỎ 2012
**************************************
THƯ NGỎ 2012
Thân chào quý bạn đã viếng thăm trang blog nói về Thiền thực hành. Tôi xin có lời tâm tình cùng quý bạn.
Khi bước chân đến đây, chắc chắn bạn không phải là người tầm thường; có thể các bạn đang muốn truy tầm một cái gì đó cho cuộc sống của chính mình. Tôi xin kể sơ hành trình truy tầm chân lý của mình để các bạn có cơ hội hiểu thêm về Pháp Thiền thực hành này. Tôi lớn lên trong một gia đình Công Giáo và Phật Giáo. Lúc nhỏ tôi đã được làm phép rửa tội và học trường dòng nhiều năm. Trong thời gian đó, tôi được học Lời Chúa và yêu kính Chúa, tuy vậy không hiểu sao tôi lại rất thích chạy về nhà Ngoại và cậu để được ăn đồ chay. Dù còn nhỏ xíu mà cuối tuần nào cũng trốn gia đình đón xe bus chạy tuốt ra Phú Lâm để chỉ được nếm các món chay do Bà tôi làm. Trong thời gian đó, tôi được nghe qua Pháp Lý Vô Vi và ông Tám do Cậu tôi thực hành và tự nhiên rất thích. Bẵng đi một thời gian, tôi ham chơi và quên khuất đi về phương pháp công phu này cho đến nhiều năm sau. Lúc đó, gia đình tôi không thiếu thốn gì, thế nhưng tự nhiên tôi cảm thấy buồn buồn và không hiểu sao luôn thổn thức trong lòng như khao khát cái gì đó tôi không biết là gì. Một đêm mưa gío nọ, tôi ngủ và chiêm bao thấy mình bị chết, trong chiêm bao, tôi thấy xác mình nằm trên nền đất, và tôi đứng nhìn nó một cách rất dửng dưng. Rồi hồn tôi lang thang đi giữa đêm mưa âm u, mỗi hạt mưa rơi xuống xuyên qua tôi khiến mình đau đớn vô cùng. Tôi thấy người ta ăn, tôi cũng ăn nhưng thức ăn đều rơi xuống đất. Tôi buồn khổ lang thang và nhìn vào những căn nhà ấm cúng quây quần thì thấy buồn và cô đơn lắm. Trong một thoáng, tôi ngửa mặt lên trời và nói "Cha ơi, con xin hứa con sẽ làm những gì con đã hứa với Cha..." Vừa nói xong thì trời đất đang âm u tối đen bỗng bừng sáng, ánh nắng chan hoà rực rỡ quanh mình... Tôi giật mình tỉnh dậy mừng rỡ vì biết mình còn sống. Tôi ngồi dậy, nhìn ra cửa sổ rồi xếp bằng hai chân. Trong đầu tôi tự nhiên nghe nói phải nghĩ ngay trên đỉnh đầu và hít thở ngay trên đó (tôi không hề biết cách này từ trước), tôi làm theo vài cái rồi nói không được, cái này lạ quá, không làm, rồi bỏ ngang nằm xuống ngủ tiếp.
Đúng 7 ngày sau, một người bạn sơ giao tự nhiên ghé nhà chơi và đưa tôi 1 cuốn sách, đó là lần đầu tiên cũng là lần cuối cùng người bạn này đến nhà. Tôi mở ra xem thì chính là phương pháp mà lúc nhỏ Cậu tôi đã nói cho tôi nghe. Khi đọc qua, tôi giật mình vì trong đó có dạy cách tập trung ngay trên đỉnh đầu mà cách đó 7 ngày tôi đã không tin. Đó chính là Pháp Lý Vô Vi Khoa Học Huyền Bí Phật Pháp.
Tôi liền tập theo mặc dù không được ai chỉ dẫn. Một thời gian sau, nghe nói có ông Tám (Lương Sĩ Hằng) ghé qua địa phương, tôi liền tức tốc đến để diện kiến Ông. Lần đầu tiên hội ngộ, lòng tôi vui mừng khôn tả và yêu mến dù chưa hề được gặp mặt. Tôi cảm giác như thân thương quen thuộc như đã từng gặp nhau tự thuở nào. Ông nhìn tôi với ánh mắt sáng ngời dịu dàng (tôi còn nhớ rõ) và nói nói mà tôi không nhớ gì hết. Từ đó, tôi say mê thực hành và trải qua biết bao nhiêu là những huyền diệu ấn chứng không cần kể ra đây làm gì.
Tôi xin nói cùng các bạn rằng, thế giới chúng ta đang sống không như các bạn thấy và hiểu đâu. Ngoài cảnh sống này, nó còn một cảnh sống của cõi đời đời bất diệt. Nó mới chính là cõi thật chứ xác này và thế gian này hoàn toàn giả tạm mong manh phù du lắm. Tôi ngẫm chuyện đời, thấy người ta lớn lên rồi sanh ra một đàn con, rồi 2 người đó sáng đi làm, chiều về ăn cơm, rồi lo cho con cái, rồi lại đi làm... ngày ngày qua, con cái lớn lên, cha mẹ lại chăm chăm đổ hết sức sống của mình hầu hạ chúng, rồi chúng lại rời bỏ cha mẹ để sanh ra một đàn con nữa cho cha mẹ trông coi, rồi chính chúng sau này cũng bước đi con đường y như cha mẹ chúng.... Mọi người đã đi một hành trình lòng vòng, sanh con nuôi cháu rồi già chết để rồi cũng trở lại không! Vậy chúng ta sanh ra để làm gì ? Chúng ta từ đâu đến, đến để làm gì ? và sẽ đi về đâu? Chúng ta là ai?
Phương pháp mà tôi giới thiệu trong blog này chắc các bạn liếc sơ qua thấy nó quá đơn giản và quá dễ phải không? Xin thưa, nó rất đơn giản, nhưng cũng rất vô cùng phức tạp và gian nan! Phải, nó rất là dễ, nó đơn giản lắm vì chỉ có người Đại Kỹ Sư sáng tạo ra loài người mới hiểu cấu trúc chằng chịt của thể xác chúng ta nhất. Chỉ có Ngài mới thấu đáo chiếc xe này nó cần điều chỉnh chỗ nào và Ngài đã đưa ra ngay chóc, rất vô cùng chính xác phương pháp sửa chữa này. Còn tại sao tôi lại nói là vô cùng phức tạp khó khăn?
Lúc bé chừng 9, 10 tuổi gì đó, đêm nào tôi cũng nghe một âm ba văng vẳng xa xăm vang dội rất là dài. Âm ba làm mình nhớ nhung lắm, rồi nhiều đêm chập chờn thấy mình lơ lửng chơ vơ trong một không gian rộng vô cùng tận được nối liền với một sợi dây trong suốt. Tôi nhớ lại thấy mình y như một bào thai lơ lửng trong bụng mẹ hiền. Sau này, khi công phu hành thiền, tôi mới hiểu đó chính là Hồn Mình đang ngụ trong con tim bao la bát ngát vô cùng tận. Và cái âm ba văng vẳng đó tôi đã nghe thường xuyên trong lúc làm Phép Soi Hồn sau này tôi đặt tên nó là "Âm Ba từ Trời". Rồi nhiều đêm du hành trong thể xác dẹp loạn thì sao? Nó chằng chịt vĩ đại, vô cùng đẹp, và cũng vô cùng dơ. Trong đó có muôn ức ức chúng sanh cùng sống với mình, với biết bao là biến hoá muôn hình muôn cảnh, người xinh cảnh đẹp. Người ở đâu mà nhiều thế? Tôi viết ra để các bạn thấy một khía cạnh rất nhỏ của vũ trụ, để các bạn hiểu không phải mình sanh ra để làm mấy cái chuyện không đi đến đâu. Dẹp yên phần xác thì còn phần tâm linh ra sao? Chỗ này mới là cái tôi muốn nói nó phức tạp và khó khăn. Nó khó vì bản chất ngu si của chính mình, có cả một báu vật Trời ban là thể xác mà không biết chút gì về mình ngoài lục đục ăn uống mua sắm. Bạn chỉ thấy nó khó một khi bạn bắt tay công phu thực hành quay vào nội tâm qua phuơng pháp này. Nó khó vì sự phức tạp của chính tâm tánh của mình, những khúc mắc uẩn khúc của nội tâm. Nó khó vì cuộc sống ngoại cảnh lấn ép. Nó khó vì chính bạn phải bắt tay làm một cuộc cách mạng vĩ đại nhất trong đời mình đó là Tu Sửa Tâm Tánh. Nó khó vì hành giả phải đương đầu với ma tâm quỷ tánh ngay trong nội tâm nội tạng mình. Nó khó vạn lần hơn vì hành trình trở về nguồn cội có vạn nẻo đường ngoài Đại La; hành giả phải có ý lực cực mạnh để xuyên thấu qua trùng trùng lớp lớp Thiên La Địa võng phủ trùm. Nếu không có khí điển ngũ tạng của thân xác và ý lực cực mạnh thì không tài nào vượt xuyên . Nếu Thất Tình Lục Dục còn tràn ngập trong tâm thì khi lìa xác, Địa Tâm Dẫn Lực sẽ hút các bạn về nơi tăm tối là địa ngục. Dù Chúa Phật có đem các bạn lên trên thì cũng sẽ bị hút trở lại vì tâm mình còn vương vấn cõi đó. Cầu nguyện vô ích lắm.
Tôi nói cho các bạn biết, việc dễ dàng nhất trong đời là luyện phép thuật, luyện thần thông, tập mở luân xa, xuất hồn này nọ, hay chạy theo một giáo chủ để cầu xin được cứu rỗi giải thoát. Cái dễ nhất trong Đạo là mơ tưởng, lý luận, triết lý suông lòng vòng trong lý thuyết, thấy thế giới này, chứng nghiệm huyền năng nọ. Nhưng rồi chúng ta sẽ đi về đâu? Chúng ta nhỏ như con vi trùng, lơ lửng giữa muôn ức tinh cầu trong vũ trụ mà không định hướng được đường lối Khai Tâm Mở Trí thì có đạt được bất cứ gì cũng vô ích. Về được với Đấng Cha Lành, trở về với Nguyên Lai của mình mới là mục tiêu chân chánh của người tu đạo. Nếu không, thì chết cũng bơ vơ dù bạn có phép thuật hay thần thông cao siêu cỡ nào. Luyện đủ thứ nhưng bất minh chân lý thì cũng như không! Chết là ngũ hành rã ra hết rồi thì phần Hồn cũng thành Ma thôi. Mình lấy kim thủy thổ mộc hỏa luyện cái này cái nọ nhưng khi lìa xác thì phần hồn vẫn ngu thôi.
Vì vậy, tôi xin cống hiến đến các bạn phương pháp công phu này để các bạn nghiên cứu thực hành. Các bạn hành đi rồi sẽ hiểu tất cả và biết mình phải làm gì và cần làm gì. Tôi không nói đây là con đường duy nhất sẽ đưa các bạn ra khỏi trận đồ của thế gian, nhưng tôi đã thực hành, người đi truớc đã thực hành và thành công thì các bạn sẽ làm được nếu thành tâm. Khai phá Kinh Sống trong mỗi người là nhiệm vụ của chúng ta để giải toả trận đồ mây mù đang bao vây mình giữa rừng già của cuộc đời. Kỷ nguyên mới đang cần tình thương và con người đạo đức chứ không cần phép thuật thần thông, có quá dư rồi: một đống bom Nguyên Tử đó. Hành giả Vô Vi rồi đây sẽ trăm hoa đua nở làm nổ bom Nguyên Sinh, phóng xạ tình thương này sẽ bao trùm quả địa cầu. Thời Đại mới đang chuyển mình, kẻ hữu duyên hãy ôm lấy cái phao này mà tự cứu mình. Đó là việc làm của một người sáng suốt.
Thân chào các bạn.
Starboy
Phan Minh Tiến
2012